Trang

Nhãn

Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2015

Chuyên gia Nguyễn Mạnh Hùng cảnh báo: Chiến tranh với Trung Quốc đang chờ ở Biển Đông (vietcatholic...)


Phạm Trần5/28/2015

CHUYÊN GIA NGUYỄN MẠNH HÙNG CẢNH BÁO: CHIẾN TRANH VỚI TRUNG QUỐC ĐANG CHỜ VIỆT NAM Ở BIỂN ĐÔNG

Lời người viết: Cường độ xung khích bằng lời nói giữa Việt Nam, Phi Luật Tân và Hoa Kỳ với quyết tâm bành trướng lãnh thổ mau chóng của Trung Quốc ở Biển Đông trong năm 2014 và 6 tháng đầu năm 2015 đã gia tăng hiểm họa chiến tranh có thể xẩy ra bất cứ lúc nào.

Lý do vì Trung Quốc đã đặt Hoa Kỳ vá các nước có tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc ở Biển Đông, đặc biệt Việt Nam và Phi Luật Tân, vào “tình trạng đã rồi” qua việc họ tấp nập ngày đêm tân tạo các bãi đá ngầm thành đảo có phòng tuyến quân sự ở khu vực Trường Sa. Trung Quốc còn dự tính thiết lập mạng lưới “nhận diện phòng không” để kiểm soát không lưu ở Biển Đông, sau khi dựng 2 ngọn Hải Đăng ở Gạc Ma và Châu Viên.

Việc làm của Trung Quốc không chỉ nhằm chặn đường tiến của Việt Nam ra Biển Đông mà còn đe dọa an ninh hàng hải huyết mạch của Thế giới.

Vậy Việt
Nam phải làm gì để bảo vệ chủ quyền ?

Theo quan điểm của Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng, một chuyên gia về Chính trị và Bang giao Quốc tế của Đại học George Mason thì “không ai, kể cả Mỹ, có thể đảo ngược tình thế trừ khi sẵn sàng chấp nhận chiến tranh với TQ”.

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

Tôi Học Được Rằng (email)


Tôi Học Được Rằng: Trình bày Như Tuệ
Lời Dạy Hoà Thượng Viên Minh
Tôi học được rằng: 
Tự hiểu mình là điều quan trọng nhất.
 

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015

"Mỹ đang bên bờ Thế chiến III với Trung Quốc" (boxit....)

23/05/2015

Tỷ phú đầu tư George Soros nói, tình trạng kinh tế Trung Quốc khiến ông nghĩ tới khả năng thế chiến mới có thể bùng phát.

clip_image001
Chi tiêu quân sự ở Trung Quốc tăng vọt khi nước này cố gắng chuyển từ kinh tế xuất khẩu sang nền kinh tế theo hướng phục vụ nhu cầu trong nước, ông Soros phát biểu tại hội nghị của Ngân hàng Thế giới.

Nếu bước đi đó thất bại, các lãnh đạo Trung Quốc có khả năng sẽ xúc tiến một cuộc xung đột với nước ngoài, có thể là với một đồng minh của Mỹ, để giữ sự đoàn kết quốc gia và giữ vững quyền lực, báo Sputnik của Nga dẫn lời ông Soros.

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2015

Đức Hồng Y Peter Turkson kêu gọi một sự thay đổi cơ bản về bảo vệ môi sinh (vietcatholic.net)

Nguyễn Việt Nam5/17/2015

Đức Hồng Y Peter Turkson đã lên tiếng kêu gọi “một sự thay đổi cơ bản” trong thái độ và các chính sách công cộng nhằm bảo vệ môi sinh và giúp đỡ người nghèo. Ngài đã đưa ra lời kêu gọi trên trong một diễn văn hôm 14 tháng Năm tại Đại Hội Đồng Caritas quốc tế kỳ thứ 20.

Đức Hồng Y Turkson, Chủ tịch Hội đồng Giáo hoàng về Công lý và Hòa bình, nói rằng những phát triển kinh tế trong những năm gần đây đã nghiêng hẳn về những “mặt trái của nó với những giá phải trả không thể chấp nhận được.” Ngài chỉ trích sự tồn tại của nạn đói trong một thời đại sung túc, và sự kiện là có “một thế lực đặc quyền” đang kiểm soát hầu hết của cải trên thế giới.

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

Tự do ngôn luận và đức tin tôn giáo (boxit...)

16/05/201

Phan Thành Đạt

(Kỳ 1)
Tự do ngôn luận và tự do về tư tưởng là những quyền con người cơ bản được Hiến pháp, Tuyên ngôn về quyền con người năm 1948 và Công ước châu Âu về quyền con người năm 1950 bảo vệ. Nhà luật học Jean Rivero phân chia quyền con người thành ba loại: Quyền tự nhiên, quyền tham gia vào các hoạt động chính trị xã hội, quyền được hưởng từ các chính sách của Nhà nước nhằm chăm lo cho con người. Quyền con người thuộc thế hệ thứ nhất là những quyền tự nhiên nếu thiếu chúng, tự do, hạnh phúc của con người sẽ không được đảm bảo. Quyền được sống, tự do đi lại, tự do ngôn luận, tự do tôn giáo là các quyền cơ bản thuộc thế hệ thứ nhất.
Sống trong một xã hội văn minh, công dân tham gia vào các hoạt động chính trị, xã hội. Quyền tự do lập hội, thành lập các đảng phái chính trị hoạt động trong khuôn khổ của luật pháp, quyền tự do ứng cử và bầu cử, quyền biểu tình, đình công... là các quyền quan trọng của công dân thuộc thế hệ thứ hai. Các quyền về chính trị và xã hội này cần được Nhà nước tôn trọng vì đây là những tiêu chuẩn đánh giá mức độ dân chủ của mỗi nước. Quyền con người thuộc thế hệ thứ ba bao gồm những lợi ích mà Nhà nước đem lại với mục đích giúp cho con người trở nên hoàn thiện. Các quyền này bao gồm quyền được chăm sóc y tế khi đau ốm, quyền được học hành, quyền lao động...

Tự do ngôn luận là quyền được nói và viết ra những suy nghĩ của mình mà không sợ bị đe dọa hay bắt bớ. Điều 11 Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền năm 1789 có nội dung khái quát nhưng khá đầy đủ về tự do ngôn luận: "Tự do bày tỏ suy nghĩ hay trình bày quan điểm là một trong những quyền quý giá nhất của con người. Công dân có quyền nói, viết, truyền bá các thông tin, trừ những trường hợp bị pháp luật ngăn cấm khi lạm dụng quyền này".

Sư Huynh Vô Định (email)

VÀI SUY NGHĨ VỀ DANH XƯNG CÔNG GIÁO.(email)

BCC
letuan_tan@yahoo.com

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

Tổng giám đốc RFA phát biểu tại Ngày Nhân Quyền Việt Nam 2015 (rfa...)

 

RFA 12.05.2015
Untitled-1.jpg
Tổng giám đốc RFA Libby Liu phát biểu tại Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam tổ chức tại trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ hôm 11/5/25015
RFA photo

Xin cảm ơn người bạn thân thiết của tôi, bác sĩ Nguyễn Quân và dân biểu Byrne cho những hoạt động không ngừng nghỉ của họ trong công cuộc kêu gọi sự quan tâm đến tình trạng nhân quyền ở Việt Nam.
Tôi rất vinh dự tham gia sự kiện này, cũng như tôi đã vẫn làm trong suốt 10 năm qua.
Tôi rất  vinh dự đại diện cho đài Á Châu Tự Do, một cơ quan truyền thông mà mặc dù gặp phải rất nhiều sự ngăn chặn, cản trở từ chính phủ Việt Nam, vẫn luôn tiếp tục chuyển tải những thông tin không bị kiểm duyệt cho người dân Việt Nam.
Và, trên tất cả, ngày hôm nay, tôi rất vinh dự tham gia sự kiện này với những người bạn trong cộng đồng người Việt hải ngoại của chúng tôi và những thành viên của quốc hội.

Rời bỏ (boxitvn....)

 Phạm Đình Trọng

Đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta đang trầm luân, đau đớn, đang lầm than, khốn cùng. Vì thế mà:
Đảng viên rời bỏ đảng
Nhà văn rời bỏ hội
Quyền làm chủ đất nước rời bỏ người dân
Người dân rời bỏ nước
Báo chí rời bỏ sự thật
Đạo đức rời bỏ con người

Mỗi năm, gần 5000 phụ nữ Việt Nam bị đưa sang Malaysia, Singapore bán dâm (ttxva.net)

 

Published on May 12, 2015   ·   No Comments


Đó là thông tin được đưa ra tại hội thảo Xây dựng chương trình hành động phòng chống mua bán người giai đoạn 2016-2020 do Ban chỉ đạo Phòng chống tội phạm của Chính phủ đã tổ chức ngày 21.4 tại TP.HCM.
Hơn 3,800 người là nạn nhân mua bán người tại Việt Nam
Theo đại tá Lê Văn Chương, Phó cục trưởng Cục Tham mưu cảnh sát (C42) Bộ Công An, tình hình mua bán người, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, đang diễn biến phức tạp với các thủ đoạn tinh vi của tội phạm trên cả 63 tỉnh thành.
Theo Ban chỉ đạo Phòng chống tội phạm, trong hơn 4 năm từ 2011-2015, các địa phương đã phát hiện xảy ra gần 2.000 vụ mua bán người với hơn 3.800 nạn nhân. Số nạn nhân tăng 11 % so với cùng thời gian trước (giai đoạn 2006 – 2010).

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

CHÍNH NGÀI ĐÃ DẪN CON ĐI (conggiaovietnam...)

Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới
(Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39)
 
 
LTS. Trọng kính Quí Đức Hồng Y, Quí Đức Cha, Quí Cha, Quí Tu Sĩ Nam Nữ và Quí Vị.
Nhân dịp Ngân Khánh Linh Mục  của Cha Phero Lê Văn Quảng, Tiến sĩ Tâm Lý, Cộng Tác Viên của BBT CGVN và Đặc San Giáo Sĩ Việt Nam, là tác giả của Bộ sách rất giá trị gồm 4 cuốn:
Cuốn 1: "Sức Mạnh Tình Yêu" (Kinh nghiệm mục vụ).
Cuốn 2: "BÍ QUYẾT GIÁO DỤC CON TRẺ THÀNH CÔNG" (Tâm lý giáo dục).
Cuốn 3: "ĐƯỜNG VÀO THIÊN ĐÀNG TÌNH ÁI" (Tâm lý mục vụ hôn nhân).
Cuốn 4: "CHUẨN BỊ LÊN ĐƯỜNG" (Tâm lý mục vụ bệnh nhân)
Xuất phát từ tâm hồn của một linh mục gốc Qui Nhơn, Việt Nam, vốn dĩ đã đói nghèo, Thiên Chúa đã dẫn dắt ngài đến vùng đất xa xôi và giàu có nhất, nhưng chỉ là để cho "biết", và sau đó được tăng thêm sức mạnh cho một tình yêu thiêng liêng cao quí, dám liều mình vào một miền truyền giáo hoàn toàn xa lạ của xứ sở Đài Loan trong suốt hơn hai thập niên vừa qua.
Chúng con xin chân thành cám ơn Cha Phero về mọi sự.
Chúng con cũng xin kính gởi đến Quí Đức Hồng Y, Quí Đức Cha, Quí Cha  và mọi người một vài tâm tình của chính đứa con thân yêu của Giáo Hội Việt Nam trong ngày kỷ niệm đáng ghi nhớ của Ngài, dù đang sống và làm việc ở đâu thì cũng không bao giờ quên được cội nguồn của mình cùng với Quê Hương, Dân Tộc có quá nhiều thương đau. Xin thương cầu nguyện cho Cha Phero và hết thảy những tâm hồn đang thao thức, lao nhọc  trên những cánh đồng truyền giáo bao la bất tận trong nước cũng như hải ngoại.
Chúng con xin chân thành cám ơn

BBT CGVN và Đặc San GSVN
 

CHÍNH NGÀI ĐÃ DẪN CON ĐI

 Lm. Lê văn Quảng

(Dịp lễ ngân khánh linh mục)

 
Một cô bé bảy tuổi nghe cha mẹ mình nói chuyện về đứa em trai nhỏ. Cô bé chỉ hiểu rằng em mình đang bị bệnh rất nặng và gia đình cô không còn tiền.

Cô bé nghe bố nói với mẹ bằng giọng thì thầm tuyệt vọng: “Chỉ có phép màu mới cứu sống được Andrew”. Thế là cô bé vào phòng mình, kéo ra một con heo đất được giấu kỹ trong tủ. Em dốc hết đống tiền lẻ và đếm cẩn thận.

Rồi cô bé lẻn ra ngoài bằng cửa sau, đến tiệm thuốc gần đó. Em đặt toàn bộ số tiền mình có lên quầy.

Người bán thuốc hỏi: “Cháu cần gì?”

Cô bé trả lời: “Em trai của cháu bệnh rất nặng và cháu muốn mua phép màu.”

- Cháu bảo sao? – Người bán thuốc hỏi lại.

-. Em trai cháu bị một căn bệnh gì đó trong đầu mà ba cháu nói chỉ có phép màu mới cứu được nó. Phép màu giá bao nhiêu ạ?

- Ở đây không bán phép màu, cháu à. – Người bán thuốc nở nụ cười tỏ vẻ cảm thông với cô bé.

- Cháu có tiền trả mà. Nếu không đủ, cháu sẽ cố tìm thêm. Chỉ cần cho cháu biết giá bao nhiêu?

Trong cửa hàng còn có một vị khách ăn mặc thanh lịch. Sau khi nghe câu chuyện, ông cúi xuống hỏi cô bé: “Em cháu cần loại phép màu gì?”

- Cháu cũng không biết nữa – Cô bé trả lời, rơm rớm nước mắt. “Nhưng em cháu rất cần phép màu đó. Nó bị bệnh nặng lắm, mẹ cháu nói rằng nó cần được giải phẫu, và hình như phải có thêm loại phép màu gì đó nữa mới cứu được em cháu. Cháu đã lấy ra toàn bộ số tiền để dành của mình để đi tìm mua phép màu đó.”

- Cháu có bao nhiêu? – Vị khách hỏi. Cô bé trả lời vừa đủ nghe: “Một đô la mười một xu.”

Người đàn ông mỉm cười: “Ồ! Vừa đủ cho cái giá của phép màu”.

Một tay ông cầm tiền của cô bé, tay kia ông nắm tay em và nói: “Dẫn bác về nhà cháu nhé. Bác muốn gặp em trai và cha mẹ cháu để xem bác có loại phép màu mà em cháu cần không.”

Người đàn ông thanh lịch đó là Bác sĩ Carlton Armstrong, một phẫu thuật gia thần kinh tài năng. Ca mổ được hoàn thành mà không mất tiền, và không lâu sau, đứa bé đã có thể về nhà, khỏe mạnh.

Mẹ cô bé thì thầm: “Mọi chuyện diễn ra kỳ lạ như có một phép màu. Thật không thể tưởng tượng nổi. Thật là vô giá!”. Cô bé mỉm cười. Em biết chính xác phép màu giá bao nhiêu. Một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ, và lòng tốt của người bác sĩ.
 
Kính thưa quí ông bà anh chị em. Nếu mỗI ngườI ngồI ngẫm nghĩ lạI cuộc đờI của mình, mỗI ngườI sẽ cảm thấy rõ ràng: chúng ta còn sống và được như ngày hôm nay, thật sự phảI nói là một Phép Mầu. Và đây cũng chính là điều tôi muốn chia sẻ vớI quí ông bà anh chị em trong thánh lễ hôm nay.
 
Nhiều ngườI nghĩ rằng chúng tôi những linh mục là những con ngườI tài ba đức độ nên mớI được Thiên Chúa tuyển chọn. Tôi không nghĩ thế. Tôi không nghĩ vì mình tài ba đức độ mà được Thiên Chúa tuyển chọn. Không, không phảI thế. Tình yêu Thiên Chúa trên tôi và chọn tôi không phảI vì tôi trổI vượt hơn những ngườI khác. Tình yêu Thiên Chúa trên tôi không căn cứ vào công trình của tôi. Đó là một tình yêu hoàn toàn nhưng không, một tình yêu hoàn toàn vô điều kiện, vì nếu tình yêu ấy căn cứ vào tài đức của tôi, khi tài đức tôi không còn nữa thì tình yêu ấy cũng sẽ biến mất. Nhưng khi tình yêu ấy căn cứ trên cái nhưng không, tình yêu ấy không thể bị tiêu diệt và tôi sẽ không bao giờ mất nó vì nó không đến do một công trình nào của tôi mà là một món quà nhưng không của Thiên Chúa.
NgồI ngẫm nghĩ lạI, tôi thấy việc Chúa làm thật là mầu nhiệm. Lớp chúng tôi khi mớI vào tiểu chủng viện là 65. Nhưng cuốI cùng chịu chức chỉ còn 4. Một ở Úc, 2 đang ở Việt Nam, và tôi đang ở đây. Nhiều anh trong lớp tôi rất là thông minh tài giỏI, lanh lẹ. Nhưng thường  những chú bé thong minh lanh lẹ thì cũng hay tinh nghịch nên đã bị nhà trường cho về. Chính vì thế, thiểu số còn lạI không hẳn là những ngườI thông minh lanh lẹ hơn những ngườI kia, mà có thể nói là khù khờ hơn.
 
Một điều rõ ràng hơn nữa là sau biến cố 30/4/75. Tất cả các chủng viện đều đóng cữa. Để tồn tạI chúng tôi phảI sống thành những nhóm nhỏ, từ những sinh viên trắng trẻo đẹp trai của đạI chủng viện ngày nào, bỗng chốc trở thành những anh chàng nhà quê lem luốt, đen điểu, xấu xí, ngày ngày chỉ biết lam lụ để sản xuất. Nhóm chúng tôi đi làm muốI, mỗI ngày phảI ra đồng làm việc từ 7:30 sáng đến 6 giờ tối. Sau 10 năm trờI lam lụ vất vả, tôi cảm thấy hoàn toàn kiệt sức từ tinh thần lẫn thể chất. Chính vì thế tôi đã quyết định ra đi.
Và tôi đã khám phá ra điều nầy: khi Thiên Chúa đóng cữa trước thì Ngài mở lối sau. Trước kia tôi không bao giờ dám nghĩ đến chuyện vượt biên vì sợ cảnh ngục tù và chết chóc. Nhưng rồI bị đưa đẩy vào bước đường cùng, tôi không còn chút sợ hãi nữa, sẵn sàng chấp nhận: một là chết hai là vinh quang, không chấp nhận cảnh nô lệ, nên tôi đã ra đi. Hai lần đầu thất bạI nhưng may mắn không bị bắt. Lần thứ ba thì thành công nhưng rồI lạI gặp giông to bão tố. May mắn là được tàu hảI quân Mỹ vớt, nếu không chúng tôi cũng đã trở thành những miếng mồI ngon cho cá biển. Vì thế càng ngẫm nghĩ tôi càng cảm thấy như có một phép màu nào đó đã che chở phù hộ để mình vẫn còn sống đến ngày hôm nay.
 
Xa hơn tí nữa, mọI ngườI đều nghĩ rằng đất lành chim đậu và đất Mỹ sẽ là chỗ dừng chân lý tưởng. Nhưng rồI trong cuộc sống, có nhiều điều lạ lùng xảy ra dường như có một bàn tay vô hình nào đó muốn an bài, muốn dẫn dắt để đưa tôi đi vào con đường mà Ngài muốn tôi đi. Trong lúc còn đang phân vân ngẫm nghĩ thì tôi đọc phảI một câu chuyện rất cảm động nầy:
 
Năm 1962, chiếc phi cơ của hãng Panam Mỹ chở mấy trăm ngườI, trong đó có một số giám mục Mỹ từ NewYork đến Rôma để họp công đồng chung Vaticanô II. Trong chuyến bay có 2 cô tiếp viên hàng không, một trong hai cô có nét đẹp  tuyệt vời. Trên chuyến bay, có một cụ già đã lưu ý đặc biệt đến sắc đẹp của cô. Cụ vừa nhìn ngắm vừa ngẫm nghĩ môt cái gì đó khác thường. Thế rồI khi phi cơ hạ cánh, mọI ngườI chuẩn bị xuống phi cơ thì cụ già đó vẫn cứ ngồI yên. MọI ngườI lần lượt bước ra khỏI phi cơ, cụ là ngườI cuốI cùng rờI chỗ. Và trước khi giã từ, ngườI ta thấy cụ  đưa miệng ghé vào tai cô tiếp viên xinh đẹp kia nói nhỏ một câu gì không ai biết được. Chúng ta có biết cụ già ấy là ai không? Đó là đức giám mục Fulton Sheen, tổng giám mục NewYork., một nhà hùng biện nổI tiếng nước Mỹ.
Bốn tháng sau, khi khóa một công đồng chung Vaticano kết thúc, các giám mục được về nước nghỉ. Một hôm, nghe tiếng chuông reo, ngài ra mở cữa,  cô tiếp viên nói: Thưa đức cha, đức cha có còn nhớ con không? Tôi còn nhớ lắm. Cô là tiếp viên trên chiếc hàng không đưa chúng tôi đến Roma. Đức cha có còn nhớ đã nói gì vớI con không? Tôi đã nói: có khi nào cô đã cảm tạ ơn Chúa vì Ngài đã ban cho cô sắc đẹp tuyệt vờI ấy không? Thưa đức cha, chính vì câu hỏI đó mà hôm nay con đến hầu chuyện đức cha. Đức cha thử nghĩ con phải làm gì để tạ ơn Chúa? Ngài ngẫm nghĩ trong chốc lát, sau đó đưa cô đến bản đồ thế giớI, vừa chỉ vừa nói: đây là Việt Nam, đây là Sài Gòn, và đây là DiLinh. Cha vừa mớI được một tin từ Việt nam: đó là đức cha Jean Casssaigne, một ngườI Pháp đang làm tổng giám mục Sàigòn, đã xin từ chức để đi  phục vụ một trạI phong cùi ở miền núi DiLinh. Vậy con có muốn  hy sinh một thờI gian, đem tiếng nói dịu dàng, nụ cườI hồn nhiên, duyên sắc mặn mà của con để an ủI họ không? Nghe đến đó, mặt cô tiếp viên tái dần đi. Cô đứng lặng yên trong mấy phút. Đột nhiên cô cúi đầu tạm biệt không nói một lời.

Câu chuyện tưởng chừng như kết thúc, rồI bỗng nhiên một ngày kia tiếng chuông điện vang, ngài ra mở cữa, vớI nụ cườI tươi, cô tiếp viên thưa vớI ngài: Thưa đức cha, bây giờ thì con đã sẵn sàng để đi VN. Xin đức cha giúp con để liên lạc. Và ngài rất hài lòng giúp đỡ. Rồi năm 1963, đài phát thanh cũng như báo chí ở Sài Gòn loan tin: Một nữ tiếp viên rất xinh đẹp của hãng hàng không Panam tình nguyện đến DiLinh, Lâm Đồng để sống vớI những ngườI phong cùi trong 6 tháng. Nhưng rồI sau 6 tháng, cô đã tình nguyện ở lại phục vụ những bệnh nhân nầy suốt đờI của cô. Cô xin gia nhập dòng nữ Phan xicô. Sau những năm vào nhà tập, cô đã trở thành bà sơ Phanxico vớI danh xưng sr. Louise Bannet. Ngày sơ nầy khấn lần đầu, rất nhiều ngườI đã đến tham dự  lễ khấn để chúc mừng, chia vui, và khích lệ sơ. Sau đó sơ đã phục vụ rất tận tình trong niềm vui của một cuộc đờI tận hiến. Nhưng rồI biến cố tháng tư năm 1975 xảy ra, sơ bị trục xuất. Sơ rất đau buồn rờI khỏI VN và những bệnh nhân ở đó. Sơ trở về Mỹ một thờI gian và sau đó  đi Phi Châu  phục vụ trạI cùi ở Tahiti cho đến khi chết. Năm 1982 sơ chết vì bệnh ung thư giữa sự thương tiếc của mọI bệnh nhân. Sơ Louise Bannet đã hy sinh tất cả cuộc đờI để mang lạI niềm vui và sự an ủI lớn lao cho những con ngườI bệnh tật đầy đau khổ.
 
Quả thật, đây là một trong những tấm gương sáng chói của các nhà truyền giáo đã thu hút đờI tôi và đã làm tôi suy nghĩ: Họ là ai? Sao họ anh hùng thế? Không, họ không là những anh hùng. Họ cũng không là những nhà xuất chúng. Không là những nhà thông thái. Họ chỉ là những con ngườI âm thầm vô danh đã dám hy sinh cả một cuộc đờI cho công việc truyền giáo. Họ sẵn sàng chấp nhận mọI rủI ro, tai họa. Họ sẵn sàng chấp nhận mọI gian lao thử thách. Họ sẵn sàng chấp nhận mọI thương đau bệnh tật. Dẫu âm thầm vô danh nhưng họ là những chiến sĩ rất hào hùng, hào hùng trong hy sinh, hào hùng trong chiến đấu, hào hùng trong cuộc sống. PhảI nói: Họ khác vớI những con ngườI tầm thường như chúng ta. Họ có cái gì cao thượng. Họ có cái gì cao quí. Họ có cái gì cao đẹp khiến mình phảI ngưỡng phục, phảI học hỏI cho dẫu biết rằng suốt đờI mình không thể nào làm được những điều như họ, nhưng mình vẫn muốn bắt chước, muốn đi theo con đường họ đang đi. Chính vì thế tôi đã nốI gót theo họ.
 
Và  sau 25 năm trên bước đường truyền giáo tôi cảm thấy rõ điều nầy: đờI truyền giáo quả thật có đầy những gian lao vất vả nhưng cũng có nhiều yên ủI lớn lao, có những mồ hôi rướm máu, nhưng cũng có những hoa trái khích lệ. Và càng ngẫm nghĩ tôi càng cảm thấy thâm tín điều nầy: Không phảI con đã chọn Cha, nhưng chính Cha đã chọn con và đã dẫn con đi qua những con đường mà Ngài muốn con phải đi.

Thật vậy, 30 năm trước không bao giờ tôi dám nghĩ đến chuyện vượt biên. 30 năm trước không bao giờ tôi dám nghĩ đến chuyện xuất ngoại. 30 năm trước không bao giờ tôi dám nghĩ đến chuyện đi du học, và càng không bao giờ nghĩ đến chuyện đi truyền giáo ở một đất nuớc xa xôi nào đó. Nhưng rồI chương trình của Thiên Chúa thì khác hẳn vớI chương trình của con ngườI. Chính Ngài đã an bài mọI sự và đã hướng dẫn tôi đi vào con đường mà Ngài muốn tôi phảI đi.

Trong thánh lễ hôm nay, chúng ta hãy dâng lờI cầu nguyện cách riêng cho những nhà truyền giáo, xin Chúa luôn nâng đỡ họ và đồng hành vớI họ trên mọI bước đường họ đang đi. Đặc biệt hôm nay trong thánh lễ nầy, xin anh chị em hãy cùng tôi dâng lên Thiên Chúa những lờI cảm tạ chân thành vì muôn hồng ân Ngài đã ban xuống cho tôi trong suốt 25 năm qua trên bước đường truyền giáo. Và cũng xin tiếp tục cầu nguyện và nâng đỡ tôi trên quãng đường đờI còn lạI để tôi luôn giữ được sự bình an và lòng hăng say phục vụ cho cánh đồng truyền giáo mà Chúa muốn tôi ra đi để phục vụ cho nước Ngài.
 
Cali. ngày 6/7/2014.
----
Kinh thưa Quý vị, đặc biệt các bạn trẻ,
Trong số những người thân của chúng ta
Không phải tất cả đều đã có máy điện toán (vi tính) hoặc có dùng email, hoặc đã có thể nhận được những thông tin này...
Vì vậy, xin hãy ủng hộ chúng tôi bằng cách phổ biến thông tin này bằng email hoặc in ra, photocopy và gởi cho người thân của Quý vị.
Đặc biệt xin gởi cho những ai chưa có sử dụng internet
Xin chân thành cám ơn


"Chuyện nhỏ thôi, không sao đâu”

On Saturday, 2 May 2015, 7:43, Long Hoang Qui <hoangquilong@ymail.com> wrote:
Tha thứ cho người khác chính là tha thứ cho chính mình. Như tác giả nổi tiếng Andrew Matthews từng viết: “Bạn tha thứ cho mọi người vì chính lợi ích thiết thân của bạn. Nó sẽ làm cho bạn hạnh phúc hơn.”
Đừng bao giờ để mất bình tĩnh mà có thái độ sừng sỏ,tức giận,căng thẳng làm cho gan bầm tím ruột tự hủy hoại gan tùy mình và đầu óc thêm điên đảo!

 
"Chuyện nhỏ thôi, không sao đâu”

Tại một quán ăn ở Thượng Hải, có một cô hầu bàn phụ trách mang thức ăn lên cho chúng tôi, nhìn cô ấy trẻ trung tựa như một chiếc lá non.

Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

Quy hoạch báo chí là cá biệt, nhạy cảm (ttxva...)

Published on April 26, 2015   ·   No Comments 

NGUYENBACSON-BAOCHI

Bộ trưởng TT-TT Nguyễn Bắc Son cho biết Quy hoạch báo chí là văn bản cá biệt, nhạy cảm nên đã 3 lần xin ý kiến của Bộ Chính trị và 1 lần xin ý kiến Trung ương.
Chiều 25-4, tại buổi họp báo Chính phủ thường kỳ tháng 4-2015, trả lời câu hỏi của báo chí về việc tại sao Đề án Quy hoạch báo chí, một chính sách rất quan trọng đối với các cơ quan báo chí cả nước, sắp được ban hành, nhưng chưa được công khai để lấy ý kiến của các đối tượng bị tác động theo quy định của luật Ban hành văn bản quy phạm pháp luật, Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông (TT-TT) Nguyễn Bắc Son cho biết việc xây dựng dự thảo Quy hoạch báo chí là nhiệm vụ trọng tâm của Chính phủ, thực hiện chức năng theo luật Báo chí. Việc này đã được bắt đầu triển khai từ nhiệm kỳ trước cách đây 9 năm, từ khi còn chưa thành lập Bộ TT-TT, sau đó dừng lại một thời gian và gần đây được chỉ đạo tiếp tục thực hiện.
Làm rõ thêm, Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son khẳng định: “Đây là vấn đề nhạy cảm, phức tạp, liên quan, ảnh hưởng nhiều tổ chức, cá nhân, đặc biệt là các cơ quan báo chí.

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

Đức Giáo Hoàng kêu gọi thế giới hành động sau thảm kịch Địa Trung Hải (ucan...)

Ngài nói những người thiệt mạng là 'người đàn ông và phụ nữ như chúng ta "tìm kiếm một cuộc sống tốt hơn.
Tags: , ,
April 21, 2015 
AFP, Vatican City 
Đức Giáo Hoàng kêu gọi thế giới hành động sau thảm kịch Địa Trung Hải thumbnail
Đức Giáo Hoàng Phanxicô cầu nguyện trong buổi tiếp kiến ​​chung hàng tuần tại Vatican vào ngày 15 tháng 4 năm ngoái (Ảnh AFP / Vincenzo Pinto)

Chúa nhật vừa qua, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã kêu gọi các nhà lãnh đạo thế giới phản ứng “dứt khoát” sau khi 700 người di dân lo sợ là đã chết đuối trong vụ đắm tàu chết chóc nhất ở Địa Trung

Úc trả người tị nạn về Việt Nam (ucan...)

Canberra tiếp tục thực thi chính sách nhập cư gây tranh cãi và cứng rắn
Tags: , ,
April 20, 2015 
AFP, Sydney 
Úc trả người tị nạn về Việt Nam thumbnail
Ảnh này được thực hiện bởi MV Bison và phát hành bởi Cơ quan An toàn hàng hải Australia (AMSA), cho thấy một chiếc thuyền chở người tị nạn ngoài khơi bờ biển Úc. (Ảnh AFP)
Một báo cáo hôm qua cho biết: Úc trả gần 50 người Việt tị nạn và sử dụng một tàu chiến ngoài khơi bờ biển các quốc gia châu Á chặn họ trên biển, Canberra đang thực thi chính sách nhập cư cứng rắn của mình.
Những người tị nạn này đã được tìm thấy bởi các tàu hải quân phía bắc Úc hồi đầu tháng này trước khi được chuyển giao cho tàu HMAS Choules, tờ The West Australia cho biết.
Tờ báo ước tính rằng chi phí trả lại người tị nạn có thể tới  1.4 triệu đô la Úc (1,1 triệu USD), và nói thêm rằng không biết liệu họ đã được chuyển giao cho chính quyền địa phương hay chưa.

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

Ký giả Dan Southerland với ngày 30 tháng 4 và điệp viên Phạm Xuân Ẩn (rfa...)

Hòa Ái, phóng viên RFA
2015-04-23
                                
IMG_1236.JPG
Ông Dan Southerland, Tổng Biên tập đài ACTD trả lời phỏng vấn Hòa Ái tháng 4/2015
RFA photo

Ký giả Dan Southerland hiện là Tổng Biên tập đài ACTD. Trong sự nghiệp làm báo của mình, ông Southerland được biết đến như là một phóng viên kỳ cựu về tin tức ở Châu Á. Ông đến Sài Gòn  làm việc hồi năm 1966 để đưa tin về chiến tranh VN trong suốt 9 năm cho đến ngày 30/4/1975. Ký giả Dan Southerland có cuộc trao đổi với Hòa Ái những ghi nhận của ông về VN sau khi chiến tranh chấm dứt 40 năm.

Ký ức buồn

Hòa Ái: Kính chào ông Dan Southerland, theo như Hòa Ái biết ông vẫn ở lại Sài Gòn cho đến những giờ phút cuối vào ngày 30 tháng 4 năm 1975 như là một phóng viên Hoa Kỳ. Trong suốt 40 năm qua, điều gì khiến cho ông nhớ nhất về những ngày đó?
Ông Dan Southerland: Tôi nhớ đến những người bạn, những đồng nghiệp  mà tôi cố gắng giúp di tản ra khỏi Nam-VN. Bối cảnh lúc đó ở Sài Gòn thật hỗn loạn. Chính phủ Mỹ đã không có kế hoạch di tản tốt dành cho các đồng nghiệp và bạn bè người Việt của những nhân viên Hoa Kỳ. Điều này gây ra nỗi hoang mang sợ hãi cho nhiều người. Tôi nhớ đã cố gắng thuyết phục 2 người bạn nên ra đi và tôi sẽ giúp họ lên trực thăng để di tản. Tôi cảm thấy thất vọng khi 2 người này tôi nghĩ họ cần phải đi thì họ quyết định ở lại. Trong khi tôi lo ngại cho số phận của họ dưới một chính quyền mới thì một trong hai người họ lại nghe theo lời đồn đoán Cộng sản Bắc Việt sẽ hợp tác với chính quyền VNCH và họ tin sẽ có cuộc sống yên lành.

Thư gửi Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam (boxitvn...)

24/04/2015

 Chúng tôi, những người bức xúc về vận nước, chân thành gửi đến Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, những người đang chịu trách nhiệm trước lịch sử dân tộc mấy lời tâm huyết đề nghị được xem xét.

1. Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng vừa kết thúc chuyến đi Trung Quốc và đã có thông cáo chung Việt Nam - Trung Quốc, rồi lại sẽ có chuyến đi Mỹ mà thời gian và mục đích chưa được công bố rõ ràng. Chưa bao giờ những vấn đề đối ngoại của đất nước ta diễn ra dồn dập và quyết liệt như thế. Những vấn đề ấy gắn liền với những quyết sách đối nội và tác động mạnh mẽ lẫn nhau trong tình hình Trung Quốc đang đẩy tới mưu đồ chiến lược bá quyền của họ, nhằm làm cho Việt Nam suy yếu, chịu khuất phục hay lệ thuộc vào Trung Quốc. Họ dùng nhiều thủ đoạn từ tinh vi đến trắng trợn để dụ dỗ, mua chuộc, thâm nhập, lũng đoạn, uy hiếp, lấn chiếm không chỉ trên Biển Đông mà còn trên nhiều địa bàn khác, không chỉ xâm phạm lãnh thổ, lãnh hải mà còn thâm nhập và gây hại về kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội; đồng thời tìm cách “chia để trị” các nước ASEAN nhằm đối phó với việc Hoa Kỳ thực hiện chiến lược xoay trục sang Châu Á.

Đây chính là một thách đố gay gắt bản lĩnh của những người gánh vác trọng trách, hoặc biết chớp lấy thời cơ, đưa dân tộc đi tới, hay lại để vuột mất cơ hội, khiến đất nước bị chìm sâu vào sự lệ thuộc, tiếp tục chịu sức ép nặng nề của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán thời Tập Cận Bình.

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2015

LỊCH SỬ VÀ LÃNH TỤ (boxitvn...)

19/04/2015

     

Nguyễn Minh Nhị
Nhân đọc bài của TS Tô Văn Trường về chủ đề Đại hội Đảng khóa 12 sắp tới mà anh gửi riêng tham khảo, tôi như được gợi mở suy nghĩ trên tinh thần trách nhiệm về việc Đảng và vận nước.
Lịch sử là con đường không thẳng. Có ai ngờ 40 năm nước nhà độc lập, thống nhất mà con đường đi lên hạnh phúc không thẳng tắp, "rộng thênh thang" như ta tưởng. Và mỗi lần vượt qua khúc quanh hoặc để "nắn dòng" chảy đòi hỏi phải có con người lịch sử. Chỉ có con người lịch sử mới chuyển dòng lịch sử một cách lành tính. Đó là trường hợp ông Trường Chinh.
Những gì tôi đọc, nghe đều cho rằng ông từng có khuyết điểm trong Cải cách ruộng đất và cứng rắn trong chủ trương xây dựng

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Bài văn điểm tối đa của thí sinh tỉnh Phúc Kiến: Cái nhìn lý tính trong thời đại dán mác (vietnamese.cri.cn)

 

2015-04-07 16:22:01     cri
Đề thi làm văn trong mùa thi tuyển năm 2014 của tỉnh Phúc Kiến:
Đọc tài liệu sau đây, làm bài theo yêu cầu. Hễ cứ nhắc đến thung lũng thì một số người liền nghĩ ngay đến vách núi cheo leo, còn một số người khác lại nghĩ đến có cây cầu trên đường núi Tài liệu này khiến anh/chị có cảm nhận và liên tưởng như thế nào? Căn cứ vào đó mà làm bài văn nghị luận hoặc văn ký sự trên 800 chữ. Yêu cầu: 1-Phải phù hợp thể loại văn theo yêu cầu 2-Tự chọn góc độ, tự lập ý, tự đặt tiêu đề 3-Không được thoát ly nội dung cũng như phạm vi hàm ý của tài liệu cho sẵn 4-Không được sao chép, không được rập khuôn Bài làm:
Cái nhìn lý tính trong thời đại dán mác 
标签时代的理性目光   Đều nhắc đến thung lũng, nhưng cớ sao một số người lại nghĩ ngay đến vách núi cheo leo, nhưng một số người khác lại nghĩ đến một đường cầu trên núi nhỉ? Có lẽ một số người nhận định theo kinh nghiệm của nhà triết học Anh Locke rằng: Đây là do kinh nghiệm dẫn đến. Bởi vì từng đặt chân đến thung lũng, hoặc vách núi cheo leo, hoặc cầu đường trên núi. Cho nên, hai chữ thung lũng như một bức tranh phong cảnh khác nhau hiện lên trong phản xạ của khối óc mọi người. Thế nhưng đây không thể giải thích được sự phản ứng của những người chưa từng đặt chân đến thung lũng lần nào. Thực ra, trong sự bất giác của tiềm thức con người, đã dán mác tương ứng cho sự vật đặc biệt.

Trịnh Cường ngữ lục – bài diễn thuyết bị ngắt quãng bởi 127 lần vỗ tay (ttxva...)

 

Published on April 11, 2015   ·   No Comments
TTXVA BIÊN TẬP
Ghi chép những phát ngôn nổi tiếng của giáo sư Trịnh Cường (鄭強) – Đại học Chiết Giang (Trung Quốc).
鄭強 2
1. Người Nhật thà thích người da đen, chứ nhất định không chịu thích chúng ta, vì người Trung Quốc mất tinh thần lâu rồi.
2. Mọi người đều cười người Nga, nhưng tôi biết nước Nga sau này sẽ phát triển, vì ở đó người ta dù bị đói 2 ngày thì vẫn xếp hàng, còn chúng ta dù chỉ có 2 người thì cũng chen lấn đến mức không thể đóng cửa xe bus.
3. Nhật Bản xâm lược nước ta, vì nước ta có rất nhiều Hán gian. Sau này nếu Nhật lại xâm lược, thì chúng ta có Hán gian nữa không ? Ai sau này sẽ là Hán gian của Trung Quốc ? Đại bộ phận mọi người ở đây đều sẽ làm. Vì mọi người cười nhạo những người yêu nước, sùng bái quyền lực và tiền bạc, khinh bỉ lý tưởng và chí khí.
4. Hiện tại ai là Hán gian ? Là sinh viên Thanh Hoa, Bắc Đại ; vì họ dùng kiến thức học được để giúp người ngoại quốc khai thác thị trường nội quốc, đánh bại doanh nghiệp Trung Quốc.

Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2015

Đức Giáo Hoàng kêu gọi Kitô hữu trở nên chứng nhân hòa bình (ucannews...)

Trong sứ điệp Phục Sinh, Đức Giáo Hoàng nói một ‘thế giới bạo lực’ đòi hỏi 'lòng can đảm khiêm nhu.'
Tags: , , ,
April 7, 2015 
Ann Schneible, Vatican City 
Đức Giáo Hoàng kêu gọi Kitô hữu trở nên chứng nhân hòa bình thumbnail
Đức Giáo Hoàng Phanxicô ban phúc lành Urbi et Orbi vào Chúa Nhật Phục Sinh. (Ảnh: L'Osservatore Romano)

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2015

Tại sao chúng ta vẫn lẳng lặng vui sống như không thấy gì bất thường xảy ra?* (boxitvn....)

09/04/2015

Quốc dân tỉnh thức

Lê Doãn Cường
“Cuộc đời của chúng ta bắt đầu kết thúc khi chúng ta im lặng về những điều lẽ ra phải lên tiếng” – Martin Luther King Jr.
Đêm nằm thao thức, nghĩ về sự vụ đình công, biểu tình của hàng chục ngàn công nhân [theo một số nguồn tin là 90.000] ở công ty PouYuen, quận Bình Tân mà tâm trạng bất an, không thể ngủ được. Hôm nay đã sang ngày thứ năm rồi! Họ đang phản đối Điều 60 phi lý – bất công Luật Bảo hiểm Xã hội, thông qua ngày 20/11/2014, mà tôi cũng chưa có thời gian để rà soát, liệu còn những điều luật nào kiểu vậy nữa không trong các luật mới được thay đổi này. Vì từ ngày sửa đổi Hiến pháp năm 2013, hàng loạt các bộ luật, luật đã được Quốc hội chuẩn y, thông qua.

Thật không thể hiểu được! Khi mà luật còn đang trong quá trình thảo luận ở nghị trường, quý vị đại biểu của nhân dân, đại diện cho quyền lợi giai cấp công nhân đang nghĩ gì, ở đâu? Còn các luật sư, các nhà nghiên cứu luật pháp – những con người am tường về luật lệ nước Nam, các vị đang làm gì?
Đúng là không thể tưởng tượng!
Sinh ra làm gì cái bọn “đầy bồ” chữ nghĩa, cử nhân – thạc sỹ – tiến sỹ, mà suốt ngày chỉ biết bo bo vào máng ăn, chỗ ngủ, quẩn quanh trong chuồng như những con lợn. Mang danh phận là những kẻ có học thức – tri thức, bằng này chức nọ, ăn ngon mặc đẹp, ở nhà lầu đi xe sang nhưng lại đang sống nhờ hơi thở của chính những người công nhân, những người lao động nhọc nhằn, những người được xem là ít học, lương “ba cọc ba đồng”, sống chui rúc trong những ổ tò vò, công việc bấp bênh, cuộc sống bất định.
Họ – chính họ chứ không ai khác đang tranh đấu cho xã hội này công bằng và dân chủ hơn.
Càng nghĩ lòng dạ càng rối bời...

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

Trục hợp tác Nga-Trung : Mối quan ngại mới của Việt Nam (saigonecho...)

  

Thứ Hai, 06 tháng Tư năm 2015 23:37 

BienDong
 
 
Tranh chấp Việt Nam - Trung Quốc ở Biển Đông, một chủ đề khó xử đối với Nga. 
ẢnhTuần duyên Viẹt Nam theo dõi tàu Trung Quốc, ngày 14/07/2014. Reuters
 
 
Thủ tướng Nga đã đến Việt Nam, bắt đầu chuyến công du chính thức khởi sự từ hôm nay 06/04/2014. 
 
Trả lời phỏng vấn của báo chí trước lúc lên đường, ông Medvedev đã nhấn mạnh đến trọng tâm kinh tế của chuyến thăm. 
 
Giới quan sát tuy nhiên đã lồng sự kiện này vào trong bối cảnh thời sự hiện nay, với đà xích lại gần nhau rõ rệt giữa Matxcơva và Bắc Kinh, vào lúc căng thẳng vẫn dai dẳng giữa Việt Nam và Trung Quốc trên vấn đề Biển Đông.
 
Vấn đề đặt ra rất đơn giản : Để bảo vệ lợi ích của mình trên Biển Đông, chống lại các hành động ngày càng lấn lướt của Trung Quốc, Việt Nam rất cần đến vũ khí của Nga, cũng như hậu thuẫn chính trị của Nga và các cường quốc khác trên thế giới.
 
Tuy nhiên, trong thời gian gần đây, do căng thẳng Nga-Mỹ trên hồ sơ Ukraina, Matxcơva đã ngày càng quan hệ chặt chẽ hơn với Bắc Kinh, và nhất là đã sẵn sàng bán cho Trung Quốc những loại vũ khí hiện đại mà trước đây Nga không muốn cung cấp. 
Các phương tiện đó hiển nhiên trở thành mối đe dọa cho Việt Nam.
 
Quan hệ thắm thiết mới giữa Nga và Trung Quốc thời hậu Ukraina