Published on May 3, 2014 · No Comments
Quê Thương
Quê thương như một đóa xuân
Với vườn cỏ biếc, gót thầm dọc ngang
Lặng nghe gió hát tình tang
Nắng vương nhè nhẹ dịu dàng bờ tre
Quê thương là một mùa hè
Với xôn xao nắng, tiếng ve rung trời
Ban trưa áo trắng tuyệt vời
Áo bay trong gió, lửa ngời ngất ngư
Quê thương là một hồ thu
Trăng sao đáy nước tình như thiên đàng
Mùa thu với nhớ riêng mang
Cười nghiêng mái tóc, nhớ chàng đầu sông
Quê thương là nụ sầu đông
Chia xa ngàn dặm não lòng biển dâu
Tình quê ôm một vực sầu
Thương quê xin gửi cho nhau nụ đời.
—
Hoa Nắng
Bên dòng đời vội vã
Những mùa mưa lạnh thường qua
Cho dù tái tê hàn đới
Ta vẫn ngậm ngùi nhớ nắng xa
Đêm ru hời cơn mộng
Mưa vô tình hát ca
Buồn non cao biển rộng
Vẫn dạt dào ngân nga
Tình yêu màu đậm đà
Sóng trào dâng nỗi nhớ
Dù mưa nắng đã qua
Biển lòng hoài rộng mở
Ta như loài hoa nắng
Tim ngún lửa mặt trời
Đã nhiều đêm thức trắng
Nhớ nhung còn chưa vơi.
—
Tháng Tư Rực Lửa
Thả vào tháng tư bao sợi nắng
Sợi dài, rọi mãi trong đêm sương
Sợi ngắn tìm về trong thinh lặng
Hoa buồn phơi sắc, gió thê lương
Thả vào tháng tư bao sợi mơ
Sắc màu bong bóng thuở ngây thơ
Như ánh pha lê, long lanh tủi
Lơ lửng tầng không những ngóng chờ
Thả vào tháng tư bao sợi thương
Chỉ hồng không se sao tơ vương
Gió ơi nhắn chi lời chưa cạn
Mây buồn giăng trắng khúc hoài hương
Thả vào tháng tư lửa tội tình
Trăng treo đầu núi mãi điêu linh
Có đâu soi bóng người tri kỷ
Biển mặn, thuyền nan, sóng bập bềnh.
——
Dở Dang
Chiều về mang lời tình dịu dàng
Dòng sông êm, sóng nhẹ mênh mang
Như ta trôi nổi xa quê mẹ
Sóng nhớ đầy vơi hàng nối hàng
Chiều về nghe lòng sao lạnh đầy
Sương rơi nhẹ run đôi vai gầy
Niềm nhớ nhung bủa quanh tâm sự
Đôi mắt ngóng chờ những thoáng mây
Chiều về lang thang cùng cô đơn
Chợt thấy nửa đau, nửa dỗi hờn
Nhớ chi mấy cánh mây phiêu bạt
Nét hợp tan còn đọng đầu non
Chiều về ngóng trông cánh hạc vàng
Mõi mòn con mắt đợi đăng quang
Tim không đủ chứa niềm oan khuất
Nên những vần thơ mãi dở dang.
Thơ Mỹ Nga
THEO ERCT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét